Người bạn đồng hành cùng với thanh xuân của bạn có tuổi thọ trung bình 15 năm, bạn đã đi qua bao nhiêu mùa mưa nắng cùng nhau rồi?
Sẽ còn bao nhiêu buổi tối nữa, sau bao sóng gió của công việc, vòng quay của cuộc đời, bạn về tới căn phòng bé nhỏ và thấy có ai đó đang chờ đợi mình, trước cửa, dù ngẩn ngơ hay vồ vập, vẫn ở đó – đợi bạn trở về?
Bạn có hay biết rằng 90% thời gian cuộc đời của người bạn nhỏ ấy chỉ dành để Chờ-Đợi-Bạn-Trở-Về?
Đừng để những tháng ngày bên nhau trở thành một thói quen, những tình cảm ngày ngày trở nên lạnh nhạt chỉ vì sự hiện diện ấy là bất-di-bất-dịch. Không đâu, một ngày nào đó nếu không còn sự hiện diện ấy, bạn sẽ nuối tiếc đến vạn lần.
Đã bao nhiêu lần vì bận rộn, mệt mỏi và trăm ngàn lẻ một lý do, bạn không cho người bạn ấy một bữa ăn đường hoàng?
Hãy yêu thương nhiều hơn, dành thời gian nhiều hơn cho người bạn ấy để thời gian bên nhau trở nên trân quý.
Hãy cho người bạn nhỏ của bạn dùng những loại thức ăn khác dinh dưỡng hơn, tốt cho sức khoẻ hơn những hạt thức ăn khô khốc mà hằng ngày, vì sự bận rộn của bạn, người bạn nhỏ ấy vẫn cố gắng ăn bất chấp nguy cơ sỏi thận, chỉ để kéo dài sự sống & chỉ để được ở gần bên bạn thêm chút nữa.
Đừng để người bạn nhỏ đã đi cùng bạn một phần của đường đời tấp nập ấy, sống chỉ để đếm ngược thời gian chờ đợi đến ngày tàn của sinh mệnh.
Đừng vô tâm với người bạn ấy, để rồi tiếc nuối đến cùng cực khi một sáng thức dậy, bạn nhận ra người bạn nhỏ ấy đã không còn có thể sẻ chia kỷ niệm, không còn đủ giọng để kêu lên tiếng thương bạn, không còn đủ sức để đứng dậy vẫy đuôi khi bạn về nhà.
Đọc xong xin ôm người bạn ấy vào lòng, ngay khi còn có thể.